Hướng về Nam
Lịch sử dân tộc Việt Nam chứng
kiến nhiều đợt "Nam tiến"; và những sự kiện lịch sử nầy như che khuất
ý nghĩa tượng trưng của câu truyện họ Hồng Bàng, một mẫu huyền thoại khai quốc
ghi lại cuộc hành trình làm người hướng về Nam.
"Nam" theo nghĩa
tượng trưng là tiếng gọi khởi thủy thức tỉnh Đế-Minh hướng về để gặp nàng
Vụ-Tiên. "Nam" nay là vương quốc dành cho Kinh-Dương-Vương Lộc-Tục;
Nam là quê nhà đầy hạnh phúc giữa Lạc-Long-Quân và Âu-Cơ tại núi Long-Trang;
ngõ hẹp hướng về "Nam" là Tương Dạ... (= Đạo Tâm).
Phương "Nam" theo nghĩa
tượng trưng của huyền thoại chấm dứt không còn được nhắc đến khi bản văn đi vào
phần "dụng", tức là phần lịch sử khởi từ các đời Hùng Vương trên một
giải đất gọi là Phong Châu. Phong Châu, cõi thực của hiện sinh Bách Việt, là
lịch sử của trăm con gắn bó với Mẹ thời gian là Âu Cơ.
Và Bách Nam nay là Lạc Long
Quân vắng mặt, ẩn dấu; Bách Nam đó là một nỗi nhớ ray rứt nơi Mẹ Âu Cơ và năm
mươi con tại thế của bà.
Và trong cơn cơ cực, khi Âu Cơ
kêu cầu Lạc Long Quân, thì đôi bên chỉ gặp nhau ở Tương Dạ, là tận đáy lòng
mình, một nơi một thời điểm không thuộc về thời gian không gian của khả năng
con người.
Sự sống con người, chân tính của nó trong
thời gian như đồng hóa với nỗi nhớ nầy; nên "Bách Nam là thủy tổ của Bách Việt" cũng có nghĩa như lời thơ
của Tản Đà thần ứng rằng Non là Nguồn của Nước, và Nước nhớ Non. Sống làm người
đúng là một cuộc vượt qua liên lỉ, từ Nước hướng về Non.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét